Chân nghĩa thâm diệu hát tại rặng tuyết sơn

Từ một tâm thức sở đắc chánh kiến,
Tánh Không sẽ ló dạng.
Trong cảnh giới ấy,
Ngay cả một hạt vi trần cũng không hiện hữu.
Người thấy và cái thấy tan nhỏ dần
Cho đến khi chẳng còn gì nữa.
Cách thức chứng ngộ tri kiến như thế,
Sẽ vận hành với hiệu quả tốt lành.

Khi thiền định chính là
Dòng sông ánh sáng trong suốt tuôn chảy,
Chẳng cần thu gọn vào trong
Những thời khóa công phu và những giây phút nghỉ ngơi.
Thiền giả và đối tượng tan nhỏ dần
Cho đến khi chẳng còn gì nữa.
Động mạch của một trái tim thiền định như thế,
Sẽ vận hành với hiệu quả tốt lành.

Khi biết chắc rằng sự vận hành của giới hạnh
Chính là ánh sáng rạng ngời bừng chiếu,
Và biết chắc rằng sự tương hợp (hiện hữu do duyên hợp)
Chính là tánh Không,
Người làm và việc làm tan nhỏ dần
Cho đến khi chẳng còn gì nữa.
Cách thức tiếp cận giới hạnh như thế, sẽ vận hành với hiệu quả tốt lành.

Khi ý niệm đối đãi thiên lệch
Tan biến vào hư không,
Sẽ chẳng còn chiếc mặt nạ nào,
Cũng chẳng còn tám pháp thế gian, hy vọng hay sợ hãi,
Người trì giữ và những gì cần trì giữ tan nhỏ dần
Cho đến khi chẳng còn gì nữa.
Cách thức trì giữ mật nguyện như thế, sẽ vận hành với hiệu quả tốt lành.

Cuối cùng, khi khám phá ra được rằng
Tâm ta chính là Pháp thân,
Và thực sự làm lợi lạc cho bản thân cùng các chúng sinh khác,
Kẻ chiến thắng và điều chiến thắng tan nhỏ dần
Cho đến khi chẳng còn gì nữa.
Cách thức đạt được những kết quả như thế, sẽ vận hành với hiệu quả tốt lành.

Đức Milarepa